Lương Nặc rùng mình một cái, những câu nói tối qua trong xe tự nhiên tái hiện lại trong đầu cô mà cô không kiểm soát được.
Sự im lặng của anh lại hiện lên trong đầu.
Cuối cùng, Lương Nặc nhìn anh, cắn môi, lắc đầu: “Không có.”
Bắc Minh Dục nhìn chằm chằm thẳng vào mắt cô.
Lương Nặc cảm thấy chột dạ, sắc mặt có chút lúng túng, lập tức cô ôm lấy anh, nghiêng đầu vào trước ngực anh nghe tiếng đập con tim của người đàn ông mình yêu thương, cô nói nhỏ: “Em chẳng lừa anh điều gì cả.”
Ánh mắt Bắc Minh Dục lóe lên một điều gì đó sau rồi anh lại che giấu đi, anh vỗ nhẹ vào lưng Lương Nặc: “Hai ngày tết này em ở nhà nghỉ ngơi nhé, anh còn có việc bận, anh đi trước đây!”
Lương Nặc không hỏi thêm gì nữa, để anh rời đi.
.....
Vừa ra khỏi biệt thự Lương gia, điện thoại của thư ký Tôn gọi đến: “Thiếu gia, những tin tức trên mạng như điên ý, không làm thế nào xóa hết đi được, cứ một tài khoản bị khóa lại thì lại có vô số các tài khoản mới thành lập đăng bài, có nhiều diễn đàn đang thảo luận sự việc của thiếu phu nhân lắm, không khống chế nổi nữa rồi....”
“Là thế nào?” Bắc Minh Dục gằn giọng, trong ngữ khí của lời nói là sự trách móc.
Sắc mặt thư ký Tôn trở nên khó coi, nói vội vàng: “báo giấy vừa được thu hồi về không lâu thì trên mạng lại có một tài khoản không rõ đột nhiên lại đăng lên một số bức ảnh, nhưng tìm mãi cũng không ra nguồn gốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842743/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.