Bắc Minh Dục sau khi tỉnh rượu, đang định gọi đồ ăn từ ngoài mang tới thì điện thoại vang lên.
Lý Tranh Diễn vừa thấy có người bắt máy đã huýt sáo một tiếng, cười điệu cười hồ li: “Thế nào hả? Đêm qua vui vẻ chứ?”
“Vui vẻ cái gì? Ai bảo cậu để tôi một mình ở câu lạc bộ Giang Nam hả?”
“Khốn kiếp!” Lý Tranh DIễn thấy bị oan liền mắng: “Khi tôi đi cậu rõ ràng còn chưa say nhé! Sao lại vừa ngủ dậy bỗng như tên say thế? Tôi trước khi đi chẳng phải đã nói với cậu tôi phải đi đón một khách hàng là gì?”
“Thôi được rồi, tôi không có thời gian mà tranh cãi với cậu!” Bắc Minh Dục buồn bực kéo cổ áo ra.
Anh ngủ dậy lúc đi tắm không cảm thấy cơ thể có gì bất thường, tình hình này chắc đêm qua không xảy ra chuyện gì.
Đang định cúp điện thoại, Lý Tranh DIễn lại nói: “Không đúng cho lắm, vừa mới sáng ra cậu đã nóng nảy thế này, lẽ nào tối qua nhu cầu không được thỏa mãn?”
“Biến....”
“Tiểu Nặc Nặc không chăm sóc tốt cho cậu à?” Lý Tranh DIễn hồn nhiên nói!
Bắc Minh Dục đang định cúp máy bỗng nhiên dừng lại: “Cậu vừa nói cái gì? Lương Năc về rồi?”
“Lẽ nào cậu vẫn chưa gặp cô ấy?” Lý Tranh DIễn cười rung người lên, chất vấn: “Tối qua tận mắt tôi nhìn thấy cô ấy bắt xe đi tới ngự cảnh viên, đừng nói nửa đêm cậu lại về biệt thự nhé! Để cô ấy cô đơn một mình!”
Bắc Minh Dục tức giận: “Câm cái mõm chó cậu lại!”
Sau đó, anh tắt máy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842723/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.