Sau khi chiếc xe được lái vào nhà xe, Lương Nặc rón rén từ cửa sau chạy vào sân chính của tòa biệt thự.
Đồng hồ lúc này chỉ 1 giờ 20 phút, trong sân ngoài mấy người giúp việc đang trực đêm thì không gian yên tĩnh tới mức mà tiếng thở cũng có thể nghe thấy, người giúp việc vừa nhìn thấy Lương Nặc liền nhìn cô gật đầu chào hỏi, cô liền vội vàng ra hiệu đừng gây ra tiếng động sau đó khẽ khàng từng bước leo lên tầng hai.
May quá, Bắc Minh phu nhân ngủ rồi.
Không thì cô cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì với mình.
Nhưng, trên thực tế....
Bắc Minh phu nhân đang quỳ ở Phật đường cạnh vườn hoa phía sau nhà tụng kinh niệm phật, vú Hà đứng cạnh bà, tiếng xe từ ngoài đi vào nhà xe bà nghe thấy hết, tay đang xoay xoay tràng hạt bỗng nhiên dừng lại.
“Phu nhân, thiếu phu nhân về rồi ạ.” Vú Hà nói.
Bắc Minh phu nhân nheo mày: “Bây giờ là mấy giờ?”
“1 giờ 20 phút ạ!”
“Con gái con đứa, muộn thế này mới vác mặt về nhà, thế này thì còn ra thể thống gì nữa.”
“Thiếu gia lúc nãy cũng gọi về nhà, nói rằng thiếu phu nhân và thiếu gia ở cùng nhau, thế nên phu nhân đừng tức giận nữa, ảnh hưởng tới sức khỏe thì thật là không đáng.”
“Kể cả là ở cùng với thiếu gia nhưng cũng phải có mức độ chứ!” Bắc Minh phu nhân tức giận khó xuôi, đặt chuỗi chàng hạt đang cầm trên tay để xuống bên cạnh, lạnh lùng nói: “Nếu không phải Lý đạo trưởng nói cô ta là người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842571/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.