Lương Nặc giật mình kêu lên ầm ĩ, một cảm giác choáng váng như trời đất đang quay cuồng vậy, tới lúc cô bình tĩnh lại thì phát hiện mình đang ngồi trên đùi anh ta, lại đúng là đùi trái mà bác sỹ bảo anh ta bị thương ở đùi phải.
“Bỏ tôi ra!” Lương Nặc vừa tức giận vừa xấu hổ, mặt đỏ bừng lên.
“Ngồi im.” Bắc Minh Dục tỏ ra vô cùng bình tĩnh, ngữ khí có chút lạnh lùng: “cô quên là chân tôi đang bị thương à, cô mà còn giãy giụa nữa là tôi đem cô ném ra biển đấy!”
“Ha ha... cậu đừng có đùa Tiểu Nặc Nặc nữa, không nhìn thấy người ta đang xấu hổ à?!” Lý Tranh Diễn ngồi bên cạnh, liều mạng chen vào nói Bắc Minh Dục, bị Bắc Minh Dục lườm một cái như có thể đốt cháy anh ta.
“Tôi không biết từ lúc nào mà cậu với cô ấy lại thân thiết như thế đấy?”
Lý Tranh Diễn thổi còi bằng miệng tít tít rồi cười đắc chí: “Cô ấy cũng không phải người phụ nữ của cậu, cả hai anh em ta...cũng tốt chứ sao!Tiểu Nặc Nặc, em thấy anh nói thế đúng không? ”
“Ai là người phụ nữ của anh ta?” Lương Nặc tức giận, hai tay cô đẩy mạnh vào ngực Bắc Minh Dục, nhìn Lý Tranh Diễn nói: “Tôi kết hôn rồi, hơn nữa tôi tuyệt đối sẽ không ngoại tình, anh mà không bỏ tôi ra là tôi báo cảnh sát nói anh quấy rối tôi đấy!”
Nghe giọng cô thì đúng là tức giận thật rồi.
Mặc dù đã nói với Vú Hà là tối nay có việc về muộn, nhưng bây giờ đã chín giờ hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842569/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.