Đôi mắt côdừng lại ở hình ảnh rất thuận tầm nhìn của một người đàn ông trên tấm áp phích phía bên tay phải, anh ta mặc bộ đồ âu màu đen phẳng lì không một nếp nhăn, chiếc cà vạt màu đỏ được thắt chỉnh tề, ánh mắt sâu sắc, ngũquan cân đối, khuôn mặt rõ ràng từng nét như được cắt gọt qua vậy, chodù là được in trên tấm áp phích nhưng cô cũng có thể cảm nhận được khíchất và sự mạnh mẽ cường tráng của anh ta.
Woa!!!
Lại có người đẹp trai như thế này chứ?
Lương Nặc chép miệng vài cái, tự nghĩ, cuộc sống về đêm ở Giang Nam đúng là không hổ danh đứng đầu trong các club.
Cô lắc lắc đầu để thoát khỏi những suy nghĩ lung tung vừa rồi, bắt đầutiến đến từng phòng để tìm Bắc Minh Dục, nhưng cô đã đi năm phòng rồi mà vẫn không tìm thấy anh ta.
Thực ra thì hôm gặp Bắc Minh Dục trong cái phòng tối đen như mực, cô chỉláng máng thấy được hình ảnh anh ta không phải quá già mà ngược lại cóthân hình cao lớn và cường tráng, thôi thỉ chỉ có thể dựa vào vận mayvậy.
Cuối hành lang, đi vào một lối rẽ lại là một khu VIP khác, đang định mở cửamột căn phòng ở phía bên tay phải thì bỗng nhiên dưới vai cảm thấy nhưcó gì đó va vào làm đau điếng, cả người cô dúi dụi đập vào tường.
Cố gắng đứng lại ngay ngắn sau đó, quay người lại nhìn, một người đàn ôngva vào cô, chiếc túi xách nhỏ của cô vẫn nằm dưới nền nhà.
Người đàn ông chẳng thèm quay ra nhìn cô mà nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/250286/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.