Trong đầu tôi lúc này chỉ đọng lại tiếng khóc thảm thiết của Ái Hinh và những lời đe dọa của Khắc Minh.
Hắn ta điên rồi, điên thật rồi.
Tôi đi lại khắp căn phòng, đôi tay cầm điện thoại lúc nào cũng run lên vừa trông đợi địa điểm mà hắn ta sẽ gửi đến vừa rất muốn điện hỏi về tình hình lúc này của cô bạn.
Lòng tôi phập phòng lo sợ để chuyện sẽ có khả năng xảy ra. Cứ nghĩ nếu bản thân không mau quyết định sớm thì chắc chắn Ái Hinh sẽ xảy ra chuyện không thể ngờ được. Hình ảnh về Tạ Khanh khi mất đi cứ hiện rõ mồn một trong đầu tôi như muốn nhắc nhở tôi về mức độ đáng báo động khi Ái Hinh ở trong tay tên đó.
- Phải làm sao đây!
Trong căn phòng với điều hòa luôn được mở liên tục vậy mà tay chân và cơ thể tôi đang dần tuôn mồ hôi. Nói đúng hơn là sự lo lắng, tiêu cực cứ ập đến.
“Rầm”
Tiếng cửa phòng đột nhiên mở tung ra khiến tôi đang hoang mang bỗng giật mình đến nỗi nhảy dựng người lên.
- Mi…nh.
Tôi ấp úng chẳng biết nên nói gì cả vừa rất muốn nói sự thật nhưng lại sợ lời đe dọa của Khắc Minh. Hắn ta thật sự là một tên điên và tôi rất sợ anh ta sẽ làm hại Ái Hinh một cách không thương tiếc. Tôi bối rối cho sự mâu thuẫn này vì nếu tôi lựa và chọn điều nào đó đều sẽ ảnh hưởng đến cô bạn của mình nên cần phải cẩn thận trong mọi vấn đề.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1000-tieng-yeu/3355569/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.