Tiếng điện thoại vang lên:
- Đã có kết quả tìm hiểu như những gì anh cần rồi. Tôi gửi tài liệu cho anh bây giờ được không?
Có lẽ, người đàn ông ấy vừa mới xong tắm xong chợt nhận điện thoại nên cơ thể vẫn còn rất nhiều giọt nước đọng lại.
- Được, cậu gửi cho tôi bây giờ đi.
Nghe vậy, người đàn ông đó nói thêm:
- Hoàng Quân, cậu nhất định phải làm sao? Cậu sẽ không hối hận sao?
- Cậu không cần biết đâu Duy Mạnh.
Nói rồi anh liền ngắt máy.
……
- Alo mẹ.
Tiếng ngái ngủ còn vang lên trong căn phòng nhỏ.
- Mẹ nào hả cô nương. Anh, Hoàng Mình đây.
Nghe tên ấy tôi liền bật cười:
- Này, giờ này anh điện cho em chi vậy?
- 10 giờ sáng mà em còn hỏi điện chi. Ra mở cửa nhà đi, anh đang ở trước nhà em đây.
- Cái gì? Anh đang ở trước nhà em.
Tôi nghe tin đó xong bật người dậy:
- Đừng, anh chưa được vào nhà em đâu. 10 phút nữa thôi 15 phút đi. Anh đứng đó đợi em cái.
Không chờ anh đáp lại tôi liền tắt máy và chạy đi vệ sinh cá nhân.
30 phút sau
Vừa mở cửa ra chưa kịp chào thì đầu tôi bị anh cốc lên
- Aaaaa. Sao anh lại cốc vào đầu em thế.
- Em còn hỏi. Em bảo anh đợi bao lâu hả? Em biết không là nửa tiếng đó. Thật luôn, lúc giờ chưa có ai dám cho anh leo cây cả. Em là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1000-tieng-yeu/2832176/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.