Nghe vậy tôi có chút bất ngờ sau đó nhìn về phía mẹ như muốn tìm ra lời giải cho bản thân thì mẹ đi về phía chúng tôi
- Cậu tiếp cận Tiểu Nhi con tôi vì lí do đó phải không? Cậu trách là do tôi và con bé mới khiến em cậu mất phải không? Hoàng Quân\, thật sự không như cháu nghĩ đâu.
Mẹ tôi quỳ sụp xuống và đôi mắt òa khóc.
Tôi không thể tin được những việc trước mắt cũng như đang muốn tìm lời giải đáp cho bản thân. Tôi hỏi:
- Mọi người quen biết nhau sau? Hai người với anh ấy có chuyện gì với nhau vậy?
Tĩnh mịch giữa bầu không khí này, chẳng ai cho tôi câu trả lời cả.
- Làm ơn đừng im lặng như vậy\, đừng biến con trở nên kẻ ngốc như thế chứ? Hoàng Quân\, nói cho em biết đi. Anh nói đi.
Tôi nhìn về anh cố gắng tìm kiếm sự giải đáp từ anh nhưng anh ấy chưa kịp nói thì:
- Hoàng Quân là con trai của chú.
- Tuấn Anh\, ông là cha tôi từ bao giờ vậy.
“Bang”
Như có gì đó va vào đầu tôi vậy. Sự thật họ nói có phải không? Hoàng Quân là con của chú Tuấn Anh là anh em của Hoàng Minh.
- Chú\, chú nói rõ cho con biết tại sao bọn con không thể yêu nhau đi. Mẹ\, mẹ hãy nói đi\, chuyện gì liên quan đến mẹ và Hoàng Quân chứ.
- Năm 2010\, ông Tuấn Anh đã sẵn sàng rời bỏ vợ mình và con trai nhỏ của bản thân để chạy đi tìm tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1000-tieng-yeu/2832170/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.