Thoi thóp những hơi thở cuối Tạ Khanh căm hận chính bản thân lúc này vì đã tin tưởng vào một người nhiều đến vậy.
Nhưng bất giác lúc này thứ làm tâm tư cô suy nghĩ đến không phải là bản thân mình mà đó là người đàn ông cô thật sự yêu - Hoàng Minh.
Anh ấy chính là người mà cô đã giấu chặt tình yêu đơn phương này vào trong lòng mà chẳng một lời nào bày tỏ. Bởi cô biết chính xác anh ấy sẽ không bao giờ chấp nhận.
Cô biết Hoàng Minh đang yêu một cô gái rất sâu đậm, anh luôn vì cô gái đó mà thay đổi mọi thứ trong cuộc sống mà trước giờ anh chưa từng có ý định.
Tạ Khanh đau chứ, cô ấy đau khi hiểu được điều đó, thấy rõ từng việc đấy nên cô cũng dặn lại lòng mình vì cô nghĩ thà bản thân đơn phương còn hơn mất đi tình bạn tốt đẹp này.
Và thứ tình đơn phương ấy đã bị người đàn ông đang ở trước mặt cô, đang từng chút lóc đi thịt trên người cô. Đau lắm, hận lắm nhưng giờ phút này cô làm được gì.
Bất lực để mọi thứ thuận theo đều hắn muốn, cô nhắm mắt và tuôn dài lệ.
Người đàn ông đang hứng thú trong từng thú tính của bản thân khi thấy người con gái chẳng còn la lối ôm sồm cũng không cựa quậy lung tung liền dừng lại hành động và đôi tay bóp lấy cằm Tạ Khanh.
- Nhìn tôi, em mở mắt ra nhìn người đàn ông đang trước mặt em đây nè. Tôi, tôi mới chính là người em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1000-tieng-yeu/2832094/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.