Thuần Khiết ngồi lên taxi, nói tên một khách sạn nổitiếng trong thành phố.
Xe đi được một đoạn, cô nghĩ lại chuyện lúc nãy, bồngcảm thấy buồn, hai giọt nước mắt lăn xuống.
Hai mẹ con nhà này đúng là ức hiếp người quá đáng,hoàn toàn không tôn trọng cô. Một người công khai thư của cô, một người tự ýcho mượn phòng ngủ của cô mà không thèm nói một tiếng, hoàn toàn không bận tâmđến sự riêng tư của cô. Cô cảm thấy mình thật bi ai. Từ nhỏ cô đã rất mạnh mẽ,giữa được yêu và được tôn trọng, cô sẽ không hề do dự mà lựa chọn được tôntrọng. Nhưng mấy người có quan hệ gần gũi nhất với cô trên thế giới này, họkhông yêu cô, cũng không tôn trọng cô.
Bố cô rất coi trọng quyền uy và sự nghiệp của mình, cóthế giới nhỏ của mình. Trong thế giới đó, hầu hết mọi người đều vây quanh ông,còn ông thì tận hưởng cảm giácthành công ấy. Bình thường ông không cười nói mỗikhi ở nhà, có thể là sợ mất đi uy nghiêm của một ông bố. Không chỉ chăm lo chogia đình của mình, ông còn giúp đỡ những người nhà vợ, dăm ba hôm nhà lại có khách.Thực ra nhà họ Chân cũng không phải là nhà giàu, chỉ trách nhà họ Hứa không cóhọ hàng nào giàu hơn. Mặc dù thi thoảng ông cũng than phiền nhưng phần lớn thờigian là vui vẻ giúp đỡ. Ông cần sự cảm kích và ngưỡng mộ của họ, thích ngườikhác khen mình có thực lực, có thể làm chuyện lớn. Ông thích sĩ diện, có niềmvui của tiểu thị dân. Chuyện giống như ngày hôm nay, nếu cô chạy đến hỏi ông,vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1000-nu-hon-nong-chay/143984/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.