Thuần Khiết ra cửa đợi thang máy.
Phong Bính Thần đứng cạnh cô, cọ vai vào người cô:“Van còn giận à?”.
Cô không quay sang mà nói: “Lần sau đừng để em xấu hổnhư thế”.
Phong Bính Thần cố tình hiểu sai ý cô: “Lẽ nào yêu anhlà một chuyện rất xấu hổ”.
Thuần Khiết hỏi lại: “Khả năng lí giải của anh kém nhưvậy sao?”.
Phong Bính Thần nhún vai rồi nói: “Cái tayTiêu Ức Sơnkia cũng thật vô lễ”.
Anh ấy là vậy, ai bảo anh kí hợp đồng với anh ấy”.
Nghe có vẻ em rất hiểu anh ta?”.
Em là fan của anh ấy, đã từng đọc tin tức về anh ấy,dĩnhiên là biết một chút”.
“Sao em không quan tâm đến anh?”.
“Gần như ngày nào em cũng ở bên cạnh anh, như thế cònchưa đủ quan tâm sao?”.
“Anh thích ăn món gì?”.
“Những món ăn ngon”.
“Anh thích mặc quần áo gì?”.
“Hoa hòe hoa sói”.
Phong Bính Thần không còn gì để nói: “Cụ thể, chi tiếtmột chút có được không?”.
Đúng lúc ấy thang máy đến. Hai người lần lượt đi vào.Phong Bính Thần cũng không bận tâm bên trong có đông người mà tiếp tục hỏi:“Hãy nói xem em có ấn tượng thế nào với anh...
Nghe vậy, những người ở trong thang máy đều dồn mắtnhìn về phía họ. Thuần Khiết xấu hổ tới mức không còn gì để nói, quyết định vờnhư không quen anh, nhìn thẳng về phía cửa thang máy.
Những người khác nhìn họ từ đầu đến chân, ánh mắt cóchút nghi hoặc. Chàng trai thì phong độ, nho nhã, “nhan sắc” hơn người. Cô gáibên cạnh giản dị không có gì nổibật, vẻ mặt lạnh lùng. Mặc dù cũng là một côgái xinh đẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1000-nu-hon-nong-chay/143982/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.