Dịch Quân đưa tay sờ nhẹ môi, máu ri rỉ, có mùi tanh. Còn Đạm Nhã thì đưa mu bàn tay lên che môi, đôi mắt được kẻ viền nhạt ánh lên sự tức giận:
- Dịch Quân! Anh điên cũng có giới hạn thôi! Hôn phu của tôi còn ở đây...
Lần thứ hai Dịch Quân cắt ngang lời Đạm Nhã khi duỗi tay vươn tới nắm nhẹ cái gáy nhỏ đó, hắn vừa kéo cô lại gần vừa tựa trán mình vào trán cô.
- Em nghe đây, Đạm Nhã! Cho dù nơi đây là lễ đường, thì ngày hôm nay Dịch Quân này vẫn có thể cướp em đi được, chứ đừng nói tới Lăng Giang kia còn chưa trở thành hôn phu của em! Tôi sẽ không ngồi yên để mặc mọi chuyện diễn ra đâu!
Để Đạm Nhã nhìn cho rõ biểu hiện quyết liệt ấy xong, bấy giờ Dịch Quân mới chịu buông tha cho cô rồi quay lưng rời khỏi đây mau chóng! Về phần Đạm Nhã, cô tựa lưng vào tường, mu bàn tay quẹt nhẹ qua bờ môi vừa bị hôn tới đỏ cả lên.
Trong khi Đạm Nhã còn chìm trong vô số cảm xúc rối ren, nơi khúc ngoặt của hành lang phía sau bức rèm dày, bóng dáng người đàn ông trẻ vừa mới biến mất...
Bước nhanh ra ngoài siêu xe, Dịch Quân bảo với Hải Vương mau trở về biệt thự! Trước khi vào trong xe, hắn không quên yêu cầu anh chàng vệ sĩ:
- Đi điều tra về Lăng gia, và cả mối quan hệ với Đạm gia!
***
Hải Vương đứng trước bàn Dịch tổng, nói lại lần nữa về thông tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1000-ngay-ly-hon-dich-tong-len-giuong-vo-cu/2558145/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.