Dịch Quân bắt máy, bên kia chất giọng khó chịu của Hâm Đình vang lên:
- Anh đang ở đâu vậy? Có phải đang ở chỗ Đạm Nhã?
- Đúng vậy, tình hình cô Đạm không ổn lắm, anh phải ở đây đêm nay để xem thế nào.
- Anh là Dịch tổng danh thế, có phải kẻ hầu người hạ của cô ta đâu chứ! Hay là… cô ta giở trò mê hoặc anh rồi? Đúng là cái thứ hồ ly ****!
**** Quân khẽ cau mày, lần đầu tiên sau nhiều năm ở cạnh nhau, mới nghe Hâm Đình nói mấy lời chói tai đến vậy, liền bảo:
- Ai là hồ ly tinh chứ, em đừng có bất lịch sự. Cô Đạm thực sự chưa tỉnh dậy, em đừng suy nghĩ lung tung rồi đổ cho người giở trò dụ dỗ. Cũng khuya rồi, em cũng nên ngủ đi, có gì ngày mai về chúng ta nói chuyện sau.
Cúp máy, xong Dịch tổng nghĩ ngợi gì đó tiếp theo tạm thời khóa máy. Hắn ngả lưng dựa vào thành ghế thở dài, quả nhiên Hâm Đình càng lúc càng kỳ lạ! Bản thân biết mình có vợ rồi mà đêm hôm còn chầu trực bên giường phụ nữ khác là không đúng, thế nhưng chỉ vì sự việc còn quá mơ hồ, chưa rõ thực hư ai là ai? Chưa kể, tình hình Đạm Nhã chưa ổn định, hắn khó lòng bỏ mặc được…
Đạm Nhã đang mơ, thấy bản thân trở về mười mấy năm trước, lúc mình đi dã ngoại cùng bạn bè, vô ý trượt chân rơi xuống hồ nước vừa sâu vừa lạnh. Lần đó cô suýt chết đuối tới nơi, may là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1000-ngay-ly-hon-dich-tong-len-giuong-vo-cu/2558126/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.