Nhìn cuốn sổ trên tay Dịch Quân, lòng Đạm Nhã cười khổ, đáng ra nên đem theo nó khi cô rời khỏi Hâm gia mới đúng! Cô nhắm mắt, tự trách bản thân đã sử dụng lại ý tưởng năm xưa, khiến cho tình hình bây giờ trở nên bất lợi với chính mình. Nén xuống một luồng khí nặng nề, cô mở mắt ra và cất tiếng:
- Xem như cái duyên của tôi và công việc thiết kế nội thất tới đây là hết. Chuyện đã đến nước này thì tôi phải kết thúc sự nghiệp suốt hai năm qua thôi.
Dịch Quân bất động, rốt cuộc là tại sao chứ? Suốt thời gian qua ở cạnh Đạm Nhã, từng nghe cô tâm sự về niềm đam mê dành cho thiết kế nội thất, chính hắn cũng thấy cô đã làm việc với bao nhiêu tâm huyết, còn cả những mẫu phác thảo tỉ mỉ được vẽ lúc cấp III, rõ ràng hắn nhận ra cô yêu công việc này, đây chính là ước mơ của cô!
Thế mà Đạm Nhã lại chấp nhận từ bỏ đam mê to lớn ấy chỉ vì không muốn thừa nhận thân phận Hâm Đình? Hắn không hiểu nổi nữa, thực sự không thể hiểu!
- Tại sao, Hâm Đình? Chỉ cần em nói với công chúng rằng mình là Hâm Đình thì việc đạo ý tưởng sẽ chấm dứt ngay, vậy mà em lại... Lẽ nào em hận anh tới mức này?
- Đây là việc riêng giữa tôi và Đạm gia, anh không cần hiểu. Tóm lại, anh cứ làm những gì mình muốn, còn tôi sẽ rời khỏi đây, và cái tên Đạm Nhã cũng sẽ biến mất khỏi ngành thiết kế nội thất!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1000-ngay-ly-hon-dich-tong-len-giuong-vo-cu/2558083/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.