Sống mũi cay xè, cô gái trẻ thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong đôi mắt Tùng Sâm, cứ như thể cùng ông nhớ lại mọi chuyện cách đây ba năm trước…
Năm đó khi lái xe định lao xuống vực thẳm, trong đầu Hâm Đình bỗng nhiên nhớ về Yên Yên, nhớ tới cảnh con bé đã chết oan ức như thế nào, để rồi trong khoảnh khắc lòng cô bật lên một ý nghĩ: Tại sao mình phải chết? Lý nào để Yên Yên chịu ấm ức vậy sao? Còn Dịch Quân, Thịnh Mỹ Kỳ, những kẻ đã gián tiếp hại chết con gái bé bỏng của cô thì vẫn sống vui vẻ ư? Không! Không được…! Phải trả thù! Phải trả thù!
Và rồi khi mở mắt ra thì vực thẳm đã ở rất gần, theo bản năng sống, Hâm Đình liền bẻ lái, chiếc xe hơi đâm sầm vào cái cây gần đấy, đầu va đập khiến cô bất tỉnh.
Hâm Đình mê man mấy ngày mấy đêm, khi tỉnh dậy, cô đã thấy Tiêu Chấn Nam có mặt tự lúc nào, bên cạnh còn có Đạm Tùng Sâm! Chính ông cứu cô ra khỏi xe hơi bốc khói, và đưa tới bệnh viện, cùng lúc đó Chấn Nam cũng tìm được tới đây.
Khi ấy, Tùng Sâm vừa nhận tin con gái Đạm Nhã thất lạc nhiều năm qua đời vì đột quỵ, bản thân đau đớn vô cùng, chưa kể vợ ông vì thương nhớ con gái mà bệnh liệt giường. Lúc bà hay tin đã tìm thấy Đạm Nhã thì rất mừng, mong ngóng chờ đợi được thấy mặt con!
Nào ngờ, Đạm Nhã mệnh ngắn, ra đi đột ngột. Tùng Sâm lo lắng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1000-ngay-ly-hon-dich-tong-len-giuong-vo-cu/2558079/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.