- Em lại nhớ về ai khác sao?
Hâm Đình thoáng giật mình khi Dịch Quân tiến đến gần vợ tự lúc nào, vòng tay qua ôm lấy eo thon, kéo cô vào trong lòng. Hắn lại giở cái trò thì thầm vào tai cô, nơi này mẫn cảm, không khỏi làm cô ngứa ngấy khó chịu.
- Em đang nghĩ, anh và Yên Yên giống hệt nhau, chỉ giỏi vòi vĩnh làm nũng.
- Cha con mà, dĩ nhiên phải giống nhau. - Dịch Quân cười - Yên Yên ngủ chưa?
- Vừa ngủ rồi, dạo này con bé bắt đầu hỏi “chú Quân” có mua thú bông không.
- Yên Yên đang từ từ đón nhận anh, mặc dù con bé vẫn chưa gọi anh là ba nhưng cũng không còn sợ hãi xa cách như ngày đầu nữa. Anh rất vui! Anh sẽ dùng tất cả mọi thứ có thể để bù đắp cho con gái chúng ta, được chứ?
Dịch Quân nhắm mắt gật đầu, lương tâm vẫn còn bị đè nặng bởi cảm giác tội lỗi, nhưng chỉ cần Hâm Đình và Yên Yên chấp nhận ở lại bên cạnh hắn thì hắn đã mãn nguyện lắm rồi, kẻ tham lam ích kỷ như hắn chẳng cầu gì hơn nữa!
Nửa đời sau, dù là thể xác hay linh hồn, dù là sinh mệnh hay máu nóng, tất cả những gì hắn có đều sẽ dốc cạn đến tận hơi thở để dâng hiến cho hai người phụ nữ quan trọng nhất đời hắn!
- Anh buông em ra được rồi, coi chừng vệ sĩ hay giúp việc đi vào thấy đó.
Phát hiện Hâm Đình ngại ngùng, trong lòng trỗi dậy sự ham muốn mãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1000-ngay-ly-hon-dich-tong-len-giuong-vo-cu/2557268/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.