Bị đẩy mạnh vào trong phòng, Hâm Đình lồm cồm ngồi dậy nhìn cửa phòng đóng lại, liền vội vàng đứng dậy chạy đến đập tay vào cửa liên tục.
- Mở cửa ra! Tiêu Chấn Nam! Mau trả Yên Yên cho tôi! Đưa con gái cho tôi...!
Dẫu cho la tới khản cổ, hai bàn tay đập vào cửa tới trầy xước, Hâm Đình hoàn toàn bất lực trước tình cảnh bị giam cầm của bản thân. Cô ngồi bệt xuống đất, lưng tựa vào cửa, khóc nhiều tới mức đau nhói cả lồng ngực.
- Yên Yên... Dịch Quân...
Lo lắng cho con gái, Hâm Đình tiếp theo lại gọi tên Dịch Quân. Hình ảnh hắn chấp nhận hi sinh tính mạng để bảo vệ hai mẹ con cô chu toàn, cảnh hắn bị bắn rơi xuống vực cùng chiếc xe hơi, tất cả đều hiện lên một cách hỗn độn, chẳng khác gì bộ phim chiếu chậm, khiến tâm can người ta bị cào xé tận cùng!
Những lời nói trước đây, cả những lời trước lúc chết của hắn, cứ vang lên liên tục trong đầu cô tới mức tàn nhẫn.
“Nếu anh chết thì sẽ chuộc lỗi cho Yên Yên của chúng ta.”
“Anh sẽ dùng phần đời còn lại, cả linh hồn lẫn thể xác, bù đắp cho mẹ con em.”
“Hâm Đình, anh yêu em!”
“Chính anh không biết trân trọng em.”
“Anh nhận ra, mình chưa bao giờ làm cho em hạnh phúc. Cứ xem như đây là lần cuối anh chuộc lỗi với em.”
Hâm Đình và Dịch Quân, sau bao nhiêu năm tổn thương, oán hận, xa cách, tới khi gặp lại nhau thì chỉ toàn chìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1000-ngay-ly-hon-dich-tong-len-giuong-vo-cu/2557223/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.