Hâm Đình toan hỏi thêm thì liền nghe gã vệ sĩ đứng ngay cửa cất giọng ồm ồm:
- Nhanh tay lên, còn ở đó mà nói nhiều à? Để nhị thiếu gia về là không xong đâu!
- Được rồi, xong ngay! - Quản gia nói với ra, tiếp theo hạ thấp giọng rất nhỏ - Hừ, từ đâu chui ra một kẻ tự nhận mình là nhị thiếu gia nhà họ Dịch, buồn cười thật! Nếu không phải Dịch tổng gặp tai nạn qua đời và ông chủ ngã bệnh thì làm gì tới lượt hắn.
Tự dưng nghe quản gia nói vậy, Hâm Đình chợt nảy ra một ý nghĩ, liền bảo nhanh:
- Tôi thèm ăn phô mai quá, phiền ông đem lên cho tôi nữa nhé.
Quản gia nhìn Hâm Đình chốc lát xong gật đầu, bước ra ngoài nói với đám vệ sĩ canh gác là phu nhân muốn ăn thêm phô mai. Tranh thủ cửa phòng vừa khép lại một chút, Hâm Đình vội vàng xé mảnh giấy nhỏ và viết vài dòng, rồi ngồi chờ đợi.
Vài phút sau, quản gia đem phô mai đi vào. Khi ông ta vừa đặt đĩa lên bàn thì Hâm Đình, liếc mắt nhìn vệ sĩ và rất nhanh liền dúi mảnh giấy vào tay ông ta!
Quản gia lẳng lặng rời đi, đám vệ sĩ khóa cửa phòng. Còn lại một mình, Hâm Đình thở ra. Trước đó, bản thân còn đang suy nghĩ làm cách nào để thoát khỏi cái lồng giam giữ của Tiêu Chấn Nam, muốn như vậy thì cô phải có thêm sự giúp đỡ từ bên ngoài.
Vừa hay quản gia xuất hiện, qua mấy lời ông ta nói về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1000-ngay-ly-hon-dich-tong-len-giuong-vo-cu/2557218/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.