Trước mặt anh và cô là một căn biệt thự nho nhỏ canh biển, trông thật tuyệt, cô hào hứng bước vào, vừa đi vừa nói:
- Nhà này anh mua sao?
- Đúng vậy, thích chứ.
- Rất tuyệt, lúc trước em luôn ước có một ngôi nhà cạnh biển. Mỗi sáng thức dậy liền có thể nghe tiếng sóng và ngắm bình minh trên biển, thật tuyệt.
- Bây giờ em có thể đến đây bất cứ lúc nào em muốn.
- Thật sao?
- Đó là điều đương nhiên, đây là nhà của hai chúng ta.
Nhìn thấy cô vui vẻ như thế, trong vô thức lòng anh cũng vui theo trên mặt cũng hiện lên một nụ cười. Cô đi xung quanh căn biệt thự, cô đều rất hài lòng. Cuối cùng nơi cô dừng chân là phòng ngủ. Phòng ngủ này thiết kế giống với phòng ngủ ở nhà kia của hai vợ chồng cô. Điều đặc biệt chính là căn phòng hướng ra phía ngoài biển, chỉ cần ra ban công là nghe thấy tiếng sóng vỗ vào bờ, gió biển ào ạt thổi vào, thật khiến cả người trở nên thoải mái. Hạnh phúc là đây chứ đâu.
Nãy giờ cô đi khắp nơi mà không để ý anh, không biết anh đâu mất rồi. Cô rời phòng ngủ ra phòng khách tìm anh. Anh đang ở phòng khách nghe điện thoại, chắc là công việc. Lúc nãy đi dạo biển cũng khá lâu nên bây giờ cũng đã trưa. Cô đang mải suy nghĩ trưa nay nên ăn gì thì giọng anh bỗng cất lên:
- Em đang nghĩ gì thế?
Cô giật mình, quay lại nhìn anh rồi cười cười đáp lại:
- À, không có gì, anh nói chuyện điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-ngay-sau-quyet-dinh-ly-hon/649557/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.