Sau khi hắn rời đi, Mộc Như Lan từ từ đứng dậy, hai chân cô run rẩy, xương chậu giống như vừa bị gãy còn nơi nữ tính ấy thì đau buốt, nhức nhói vô cùng.
Chẳng hiểu nổi, cô đã chọc giận gì hắn, nhớ lại khuôn mặt hắn cô chỉ cảm thấy ớn lạnh, chỉ mới mấy phút trước hắn còn ôn nhu ôm nàng lại đùng một cái con ngươi Lục Cẩn Hà trở nên lạnh lẽo, mạnh bạo đem cô mà dày vò. Nhìn xuống sàn nhà là bộ váy xanh ngọc lam bị hắn xé đến tơi tả, Mộc Như Lan lấy từ tủ ra y phục mới mà vào phòng tắm.
Nhìn trong gương, đôi mắt đẹp của cô khóc đến sưng tấy lên, toàn thân đau nhức còn bầm tím chằng chịt vết hôn của hắn. Nước nóng từ vòi hoa sen chảy xuống, bao phủ toàn bộ cơ thể cô, bây giờ mới cảm thấy thật là dễ chịu, dòng nước ấm nóng chảy đến đâu như làm xoa dịu lại cơ thể cô. Ngâm mình trong bồn tắm, Mộc Như Lan lại bắt đầu suy nghĩ, hắn như vậy đôi khi lại ôn nhu, ấm áp lạ thường, đôi khi lạnh lùng, cô độc khó tả vì thế mà dắt cô đi lòng vòng không hiểu được và không biết đường nào mà ra.
Lục Cẩn Hà vừa lạnh lại vừa nóng, đem Mộc Như Lan đang có cảm giác được nâng niu như trứng thoắt cái dày vò, dẫm đạp cô không thương tiếc. Kiểu như hắn vừa đánh vừa xoa.
Từ khi theo hắn về, cô chưa bao giờ biết thế giới bên ngoài như thế nào. Cả kí ức trước khi gặp hắn chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-ngay-lam-vo-ho/2759680/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.