Sáng sớm có chút lạnh, dù màn cửa khá dày nhưng tia nắng nhỏ vẫn len lỏi vào được bên trong. Như một thói quen khi tia nắng đầu tiên mơn trớn trên da mặt cô, Mộc Như Lan mới từ từ mở mắt, chỗ trống bên cạnh không có hơi ấm, người đã rời đi từ lâu.
Mộc Như Lan mới dần hình thành kí ức, tối hôm qua, cô cũng chẳng nhớ mình đã thiếp đi lúc nào, gầm mặt nhìn xuống, trang phục trên người Mộc Như Lan cũng đã được thay.
Cô nghĩ là Tiểu Như giúp cô làm việc đó.
Hơi sương buổi sáng có chút lạnh, Mộc Như Lan lười nhác phải nhấc thân ngồi dậy giữa thời tiết đã cuối thu đầu đông này.
Nhưng rồi vẫn ráng gượng dậy.
Sau một lúc lâu đánh răng, rửa mặt, Mộc Như Lan đối diện với tấm gương trước mặt, chiếc lược trên tay cô đan theo từng sợi tóc, mềm mại như suối mà chải xuống. Với mái tóc đen dài thế này, thì búi một ít tóc phần trên cho gọn lại, sau đó cài một cái nơ nhỏ lên đỉnh, như vậy cũng dễ nhìn rồi.
Mộc Như Lan ngắm mình trong gương, gương mặt rạng rỡ với mái tóc gọn gàng, cô càng trở nên tràn đầy sức sống. Với tay lấy son môi trên bàn bôi nhẹ một lớp mỏng, khẽ vén tóc mai, cố ý ngắm lại bản thân, cười mỉm một lần nữa rồi mới yên tâm rời khỏi phòng.
Từ cầu thang nhìn xuống, cô thấy hắn ngồi ở ngay sofa, hôm nay trông Lục Cẩn Hà có nét nhẹ nhàng hơn so với mọi ngày, có lẽ là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-ngay-lam-vo-ho/2759649/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.