Gần đến mười giờ tối, quán cũng sắp đóng cửa. Đặng Khả Nhi quay sang Nhạc Tĩnh Y, chào tạm biệt với cô rồi ly khai.
Vừa đặt chân vào nhà, thấy xung quanh một mảng tối đen, cô bật đèn pin di động đi tìm kiếm công tắc. Đúng lúc đó điện thoại có người gọi đến dọa cô thiếu chút nữa hét lên như gặp quỷ.
"Khả Nhi, cậu đã về đến nhà chưa?" Chưa đợi cô lên tiếng, đối phương đã nói trước.
"Tiểu Ly, cậu dọa mình hết hồn. Về đến nhà rồi, có chuyện gì sao?" Đặng Khả Nhi bình ổn lại tâm trạng, thiếu chút nữa bị Mạch Mỹ Ly làm cho hồn lìa khỏi xác.
"Cậu gặp quỷ sao? Mình gọi đến hỏi thăm. Vốn dĩ mình sẽ đón cậu về nhưng công việc chồng chất khiến mình quên béng mất." Mạch Mỹ Ly nói.
"Không có gì đâu, cậu có việc cứ xử lí, không cần màng đến mình." Đặng Khả Nhi vừa nói vừa chạm vào công tắc. Bật một cái, căn phòng lộng lẫy ánh đèn được thắp sáng.
Không ngờ đến, trong nhà không phải chỉ có mình cô.
"Thế cũng được, mai mình đón cậu nhé."
Đợi thật lâu cũng không thấy Đặng Khả Nhi trả lời, cô hỏi lại:"Khả Nhi? Cậu còn đó không?"
Đặng Khả Nhi nhìn thân thể lõa lồ của người phụ nữ đang nằm trên người Mạc Tử Đằng, chân tay luống cuống, khuôn mặt thất kinh. Quần áo rơi tứ phương trên nền nhà, nội y màu đỏ nằm nghênh ngang ở đó như một cây kim đâm vào mắt cô, vừa đau vừa nhức.
Trì Nhược Liên nhìn thấy cô, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-ngay-hon-nhan-tong-tai-chung-ta-khong-con-quan-he/2067902/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.