Nam nhân đắc ý cười, giơ tay muốn lao đến bắt lấy cô. Đặng Khả Nhi nhanh hơn hắn ta một bước, dùng vật lạnh ở phía sau nện mạnh vào người hắn.
Hắn ta hét lên, một tay ôm lại bả vai vừa bị đánh trúng nhưng không vì cơn đau mà ngã gục như tên kia. Nam nhân hung ác nhìn cô, tay còn lại nắm chặt lấy hai cánh tay cô. Cô ra sức chống cự, lạnh lẽo nhìn hắn:"Tên khốn, anh mau buông tay ra!"
"Con điếm, mày dám đánh tao? Lần trước do đại ca tao sơ suất nhưng tao thì không. Muốn không bị đau thì ngoan ngoãn theo tụi tao. Xong việc tụi này sẽ cho mày đi."
Hắn nói, phát hiện thanh sắt trong tay bị cô ghì chặt. Dùng sức đoạt lấy nhưng nữ nhân chết tiệt này thật ngoan cố, không chừa cho hắn một chút cơ hội.
"Mau đưa nó đây!"
Đặng Khả Nhi run rẩy, cánh môi mấp máy không nói lên lời. Đánh chết vẫn không buông vật trong tay ra. Lần này quả thật hết đường cứu rồi, cô chắc chắn sẽ rơi vào tay bọn khốn nạn này.
Mạc Tử Đằng....
Cái tên này lại một lần nữa xuất hiện trong trí óc cô. Tại sao hắn lại không đến cứu cô chứ? Cô dù sao vẫn là vợ của hắn cơ mà? Tại sao hắn lại nhẫn tâm như thế, hắn thật sự chán ghét cô đến vậy sao? Nếu đã vậy thì cho dù đã qua sử dụng của bọn biến thái này thì hắn vẫn sẽ không quan tâm phải không?
Gã mặt sẹo kia đã theo đến nơi, mở miệng với đàn em của hắn:"Sao rồi?"
Nam nhân phát hiện nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-ngay-hon-nhan-tong-tai-chung-ta-khong-con-quan-he/149752/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.