Suốt cả đêm đó Đặng Khả Nhi không tài nào ngủ được. Mặc dù có hiện tượng mí mắt dán vào như muốn đánh nhau nhưng khi cô thật sự nhắm mắt an tỉnh thì lại là một lập trình được đặt sẵn, đôi mắt ngay tức khắc mở to ra.
Tâm trạng ngay lúc này vô cùng buồn bực, tất cả chỉ có một nguyên do. Mà ngoài Mạc Tử Đằng ra thì ai có thể làm tâm cô dao động được đây? Chắc có lẽ bây giờ hắn đang quấn quít với chị ta, buông ra những lời nói dịu dàng ngọt ngào mà hắn chưa bao giờ nói với cô. Chỉ khi vừa nghĩ đến ánh mắt khiêu khích của Trì Nhược Liên hôm đó, cô thật hận mà lại chẳng thể nào phát tiết.
Lúc này tâm loạn như tơ vò. Đặng Khả Nhi giận chó đánh mèo, vung tay muốn xé nát đi chiếc gối cao cấp mềm như lụa nhưng đáng tiếc sức cô chỉ có thể bẻ gãy một con kiến.
Nhìn lên đồng hồ trên tường nhà, vừa mới có một giờ đêm. Thân thể cô bây giờ vô cùng mệt mỏi, khao khát được nghỉ ngơi nhưng không có cách nào đi vào giấc ngủ. Thẫn người nhìn chằm chằm vào khoảng không vô định một lúc, cô quyết định sẽ ra ngoài tản bộ một chút cho tinh thần được thoải mái.
- - - - - -
Khác với thời tiết nóng nực ban ngày, Bắc Kinh về đêm lại có vẻ mát mẻ thanh tịnh hơn. Bầu trời đen thăm thẳm, lâu lâu lại có vài chiếc xe hơi lao nhanh như làm chủ đường lớn. Ánh đèn mờ ảo của các phương tiện và các tòa cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-ngay-hon-nhan-tong-tai-chung-ta-khong-con-quan-he/149750/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.