Nơi Mạch Mỹ Ly dẫn họ đến là một nhà hàng Ý cao cấp, bên ngoài thiết kế theo kiểu một lâu đài xưa cũ tuy nhìn cổ điển nhưng vẫn không làm mất đi vẻ nguy nga tráng lệ của nó. Bên trong là ánh đèn vàng mờ nhạt càng tăng thêm sự sang trọng, khách ăn tại đây đều là bậc thượng lưu trở lên, vô cùng có danh tiếng. Cho dù là một gia đình giàu có nhưng không có tiếng đi chăng nữa đều không thể vào đây. Đặng Khả Nhi nhìn Mạch Mỹ Ly, lòng sinh hiếu kì. Mạch Mỹ Ly tuy cũng sinh trong một gia đình giàu có, nhưng Mạch gia chỉ có chút tiếng tăm. Vì sao cô có thể vào được nơi sang trọng như vậy?
Thấy cô bạn mình không có vẻ gì lúng túng khi vào đây, Đặng Khả Nhi đoán chắc rằng số lần Mạch Mỹ Ly vào đây là rất nhiều mới có thể biểu hiện tự nhiên như vậy. Ôn Phỉ Quyền không những ưu nhã lại còn ga lăng tột độ, tiến đến giúp hai cô gái kéo ghế ra rồi đợi hai người ngồi vào rồi kéo vô lại.
Đặng Khả Nhi có hơi ngượng ngùng, chỉ biết cúi đầu mỉm cười e ngại. Ngược lại, Mạch Mỹ Ly thì như đang ở nhà mình, biểu hiện như một người chủ nhà. Không hổ danh là nhà hàng cao cấp, đến cả phục vụ cũng vô cùng lễ phép và nhiệt tình, đưa đến bảng thực đơn, kiên nhẫn chờ đợi mọi người kêu gọi thức ăn.
Ôn Phỉ Quyền sau khi nhận thực đơn từ tay người phục vụ, liền đưa đến cho Đặng Khả Nhi đầu tiên. Mạch Mỹ Ly không thèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-ngay-hon-nhan-tong-tai-chung-ta-khong-con-quan-he/149732/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.