Lúc Mạc Tử Đằng lần đầu đặt chân vào khu biệt thự nhỏ của hắn và cô, trong nhà truyền đến mùi thơm lan tỏa. Hắn có chút tò mò, chân bước đến nơi phát ra mùi hương liền thấy Đặng Khả Nhi một thân tạp dề đang bận bịu nấu ăn. Cô thấy hắn cũng không có gì ngạc nhiên, ánh mắt hiện ra ý cười:" Anh về rồi à? Đợi em một chút, sắp xong rồi!". Cô nhẹ nhàng nói với hắn, ánh mắt vẫn không nhìn hắn, bàn tay mảnh khảnh chuyển động cái gáo trong tay.
Hắn không trả lời nhưng chính hắn cũng cảm thấy hơi đói bụng, nhìn cô đảm đang nấu ăn một lúc hắn nói trái với lòng mình:"Tôi không có đói, tối nay còn có việc nên tôi đi đây." Mạc Tử Đằng nói xong liền bỏ lên lầu, bỏ lại Đặng Khả Nhi ánh mắt đang lay động.
Cô cứng đờ người, bàn tay máy móc hơi run vẫn thủy chung khuấy đều nồi canh. Mùi thơm lan đến khiến sóng mũi cô cay cay, trên mắt xuất hiện một tầng nước. Cô dùng tay hung hăng lau đi nước mắt, mím chặt môi mỉm cười. Không sao cả! Mọi việc đều sẽ ổn thôi!
Một lúc sau, cô tắt lửa. Bên ngoài truyền đến tiếng khởi động xe dù rất nhỏ nhưng cô vẫn nghe thấy, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nồi canh cô vừa dành vài giờ để nấu lên, bàn tay nắm chặt hai thành nồi kèm theo sự tức giận mà lật đổ đi. Canh đổ tứ tung trên nền nhà lạnh lẽo, nước chảy lênh láng như tâm đang rỉ máu của cô. Cố ép mình phải thật bình tĩnh nhưng tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-ngay-hon-nhan-tong-tai-chung-ta-khong-con-quan-he/149730/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.