Cố Viêm lái xe trên đường về Tuệ Thành, chuẩn bị rời khỏi thành phố này trở về Thâm Thành. Đột nhiên, di động trong hộp kê tay vang lên, trên màn hình là một dãy số xa lạ, định vị nằm ở Tuệ Thành. Hôm qua anh có trao đổi danh thiếp với nhiều bạn học cũ, , vì không thể nghe điện thoại khi lái xe nên anh nói: “Ôn Thiển, bắt máy giúp anh, mở loa ngoài.”
“Được!” Ôn Thiển đưa ngón tay đến nút “trả lời” rồi bấm vào chức năng loa ngoài.
Cố Viêm lịch sự nói: “Xin chào, tôi là Cố Viêm!”
“Anh trai, em là Cố Hoa đây!” Một giọng nói đầy phấn khích của thiếu niên vang lên.
Cố Viêm nói với Ôn Thiển, “Có thể cúp máy.”
“Hả?” Mặc dù Ôn Thiển thấy kỳ lạ nhưng cô vẫn cúp máy.
Vừa rồi cậu bé tự xưng là Cố Hoa đã gọi Cố Viêm là anh trai. Là em trai anh sao? Là em ruột hay em họ?
Ôn Thiển biết anh không thích nói đến chuyện gia đình nên cô không nhắc nữa.
Cúp máy chưa được vài giây thì số đó lại gọi đến.
“Cúp máy rồi cho vào danh sách đen đi em.”
“Ừ.” Ôn Thiển nghe lời cúp máy rồi cho số di động này vào sổ đen.
Hai giờ sau cả hai đã về đến Thâm Thành, ăn cơm ở gần toà Tân Thiên Thành, sau khi ăn xong thì Ôn Thiển quay lại cửa hàng hoa để phụ giúp. Tối hôm qua Ôn Thiển ngủ vẫn còn lăn lung tung, làm xáo trộn giấc ngủ của Cố Viêm nên anh về nhà ngủ bù, đợi đến tối thì đi đón Ôn Thiển tan làm.
“Dì Thiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-ngay-gia-vo-yeu/1817919/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.