“Dựa theo đời trước, ngươi bắt đầu từ ngày mai gọi ta là ca ca, ta gọi ngươi Vân Tiểu Minh!” Chu Mộ Nhiên cầm lấy một con cá bắt đầu gặm cẩn thận.
“Biết rồi.” Biểu hiện của Huyền Minh rất ngoan ngoãn, giống như đúng là một đứa bé. Thế nhưng Chu Mộ Nhiên biết lão công của mình không bớt việc như vậy.
“Ta cho ngươi biết a, hiện tại hai chúng ta đều không cách nào vận dụng toàn lực, ngươi đừng làm chuyện không nên làm, miễn cho lộ ra chân tướng.”
“Chuyện không nên làm, ví dụ như cái gì?”
Dù cho đó là gương mặt của một tiểu hài tử, thế nhưng Chu Mộ Nhiên vẫn như cũ nhìn ra nét gian trá không có ý tốt. Lời này y không thể nói ra được, chỉ có thể hừ một tiếng tiếp tục gặm cá.
“Yên tâm đi, chúng ta không phải bọn họ, chúng ta chỉ có thể hạnh phúc cùng nhau, sẽ không sản sinh hiểu lầm.” Huyền Minh ngoan ngoãn tới gần Chu Mộ Nhiên, tựa ở bên cạnh y mềm mại mở miệng, dáng dấp kia đáng yêu mà vô hại, manh khiến người ta muốn đưa tay ôm vào trong ngực.
“Ta sẽ không hiểu lầm, chỉ cần ngươi không đi cùng với tên Hoa sư bá có khuôn mặt đẹp bức người kia là được rồi.” Ngữ khí Chu Mộ Nhiên bỗng nhiên có chút trầm thấp, tâm tình khó chịu mở miệng.
“Ngươi xem ngươi, ta mới nói không nên bị tâm tình cùng ký ức của nguyên chủ quấy rầy.” Huyền Minh bất đắc dĩ mở miệng, “Bọn họ là bọn họ, chúng ta là chúng ta, chúng ta là phu thê mấy đời mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-loai-phuong-phap-nghien-ep-pham-nhan/1565814/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.