An Mặc Trì đi rồi, Chu Mộ Nhiên đổi một thân quần áo sạch sẽ, đi theo một gã sai vặt nhà lão nhị An gia đi đến một đình viện hẻo lánh.
Với quyền thế của An gia thì áp giải phạm nhân chỉ là một chuyện đơn giản, báo với Hình bộ chậm vài ngày chỉ là chuyện nhỏ bên trong chuyện nhỏ.
Chu Mộ Nhiên đi theo gã sai vặt vào sân liền nhìn thấy lão nhị An gia đang chờ y. “Nhị công tử.”
“Ai, đều là người một nhà, gọi ta là nhị ca giống Tiểu Trì là được.” Tính tình của lão nhị An gia vô cùng thoải mái, vung tay một cái đẫ chấp nhận thân phận của Chu Mộ Nhiên.
“Vâng, nhị ca.” Chu Mộ Nhiên không là người lập dị, nghe như vậy liền gật đầu gọi một tiếng.
Lão nhị An gia vui mừng xoa xoa bàn tay, hiển nhiên rất là yêu thích tính cách của Chu Mộ Nhiên, “Nhanh đi cùng ta.”
Hai người tiến vào phòng, trong phòng cũng không tối tăm, hiển nhiên tốt hơn nhà tù rất nhiều. Thế nhưng Chu Mộ Nhiên biết khu nhà nhỏ này thoạt nhìn đơn sơ nhưng bốn phía có không biết bao nhiêu quan binh đâu.
“Tổng tiêu đầu?” Nhìn thấy lão nhị An gia lặng lẽ rời đi, Chu Mộ Nhiên trở tay đóng cửa lại hô một tiếng.
Người nằm trên giường toàn thân phát run, vội vã ngồi dậy, “Tiểu Minh? Ngươi làm sao... Ngươi cũng bị tóm?”
Chu Mộ Nhiên không bỏ qua đau lòng trong mắt Vạn Thiên Thành, “Tổng tiêu đầu, chuyện này rốt cuộc là như thế nào a?”
“Ai. Ta vốn là cho rằng ngươi có thể chạy thoát, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-loai-phuong-phap-nghien-ep-pham-nhan/1565791/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.