Chu Mộ Nhiên tự nhiên gật đầu, xoay người nhìn lão quản gia, “Lạc gia, bản thân tác phẩm thêu này không có vấn đề, là vấn đề của thêu nương.”
Mấy bức thêu này đúng là có vấn đề nên hắn mới để ở đây, chờ đại công tử và nhị công tử đến đây thì nhìn một chút.
Vấn đề ở chỗ nào hắn cũng biết. Nhà hắn ở Tác gia làm quản sự rất nhiều đời, đặc biệt là hắn, ở phường thêu đã nửa đời, vì thế con mắt độc vô cùng.
Lúc Chu Mộ Nhiên nói hắn không lên tiếng cũng là có ý thử thử đối phương. Không ngờ đối phương một người có năng lực.
“Nói có lý.” Lạc quản sự vốn lúc trước vẫn gọi là Quan tiểu ca lúc này mặt mỉm cười gật đầu.”Quan họa thủ có thể có biện pháp?”
Dù sao hai vị công tử Tác gia bây giờ cũng có chức quan của mình, mỗi lần tới phường thêu cũng rất vội vàng. Nếu như có thể tự mình giải quyết chuyện này, không cần làm phiền các chủ tử thì cũng có thể nở mày nở mặt trước các chủ tử.
“Quả thật có một biện pháp.” Chu Mộ Nhiên khẽ mỉm cười, vuốt ve tác phẩm thêu trong tay, “Kỹ năng thêu của thêu nương không phù hợp với tác phẩm, nếu là cưỡng cầu thêu nữ đạt đến trình độ như thế này cũng không hiện thực.”
So với nhưng thêu nữ bên ngoài, những thêu nữ này đã giỏi hơn rất nhiều nhưng làm sao có thể đánh đồng với những kỳ tài ngút trời nhà Tác gia.
Những người này chỉ thêu cho những vương công đại thần, còn chỗ của cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-loai-phuong-phap-nghien-ep-pham-nhan/1565751/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.