Chu Mộ Nhiên nghe xong thuật lại của Diệp Đường, không lo được cái khác suốt đêm lái xe trở về trong thành phố.
Chạy tới bệnh viện y mới biết Cố Văn Hi đã phẫu thuật xong được hai ngày, sinh mệnh không có vấn đề, chính là hai chân đều gãy xương.
Chay như bay đến bên ngoài phòng bệnh lại bị người của Cố Văn Hi ngăn cản, đối phương không muốn gặp y.
Chu Mộ Nhiên thay đổi sắc mặt, vẫn là Diệp Đường lôi y ra khỏi bệnh viện.
“Em làm như thế là muốn xuất quỹ sao?” Diệp Đường lôi kéo Chu Mộ Nhiên lên xe, đốt một điếu thuốc.”Em muốn xuất còn phải nhìn xem đối phương có nguyện ý hay không a.”
Chu Mộ Nhiên xưa nay không nghĩ tới đối phương sẽ không muốn chuyện này, ngơ ngác mà quay đầu nhìn về Diệp Đường.”Anh nói tại sao hắn lại không muốn gặp em.”
“Chắc là tự ti đi.”
“Em lại không ghét bỏ hắn.” Lửa giận của Chu Mộ Nhiên càng tăng lên, ngực kịch liệt chập trùng.
“Em hiện tại gấp cũng vô dụng. Hắn hiện tại khẳng định ngủ, ngày mai lại gọi điện thoại thử xem.”
Chu Mộ Nhiên không có cách nào, cũng chỉ đành như vậy.
Bên đoàn kịch y là nam nhị, cảnh diễn rất nhiều, liên tục mấy ngày ở trong thành phố làm cho Trương đạo rất tức giận.
Hơn nữa Cố Văn Hi cũng không chịu gặp y, Chu Mộ Nhiên không có cách nào, chỉ phải đi về trước.
Liên tiếp dằn vặt mấy ngày, Chu Mộ Nhiên không những không thấy được Cố Văn Hi còn làm cho thân tâm của bản thân quá mệt mỏi. Đêm khuya khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-loai-phuong-phap-nghien-ep-pham-nhan/1565743/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.