“Đắc tội người? Tôi không có…” Chu Mộ Nhiên cúi đầu suy nghĩ một chút, từ từ lắc lắc đầu.
Đường Hiên tính cách mềm mại, làm người biết điều, chuyện đắc tội với người cơ bản chưa từng làm, bị bắt nạt lại là chuyện thường. Chuyện ấy cảnh sát đã từng xác nhận rồi.
“Vậy thì, quan hệ giữa cậu và Hòa Thánh Hiên như thế nào? Ngoại trừ nước hắn đưa cho cậu, cậu còn ăn cái gì khác nữa không?” Cảnh sát phụ trách ghi chép hỏi.
Tuổi của nam hài trên giường bất quá chỉ khoảng chừng hai mươi, lại gặp phải chuyện hạ độc giết người như vậy, cả người nhìn tội nghiệp khiến người ta thương tiếc.
Ngay cả cảnh sát đến hỏi dò cũng không nhịn được thở phào, chỉ lo âm thanh có chút lớn làm kinh sợ đến đối phương.
“Em ấy là một hậu bối rất nỗ lực, quan hệ của tôi với em ấy rất tốt.” Chu Mộ Nhiên sắc mặt tái nhợt đến trong suốt, đôi môi hầu như trắng bệch của y khẽ run, “Hôm qua tôi ở trong công ty ăn mấy món ăn, sau đó cũng chỉ uống nước mà em ấy đưa cho, thế nhưng nước kia là do đoàn phim phát.”
“Nhưng là, ngày hôm qua đoàn phim cũng không phát nước a.” Liên quan tới lai lịch của nước suối, cảnh sát tự nhiên đã tra xét. Cảnh sát nhìn nam hài thành thật trước mặt, trong lòng không nhịn được thở dài. Thật sự quan hệ tốt, tại sao còn muốn lừa hắn là đoàn kịch phát nước a.(vanthulau.wp.com)
Chu Mộ Nhiên sau khi nghe cảnh sát nói thì con mắt trợn to, tựa hồ là nghĩ tới điều gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-loai-phuong-phap-nghien-ep-pham-nhan/1565737/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.