Tôi không cần cái tình yêu rẻ mạt ấy của cô.. mãi mãi cũng không bao giờ.
" Tách. " - Hàng nước mắt chảy dài từ nơi khóe mắt đã ướt đẫm, theo đường cong của khuôn mặt mà rơi xuống nền đất lạnh như băng.
Lạnh đến mấy cũng không bằng sát khí từ người Dương Lâm Nghiêu tỏa ra, càng đau hơn là lời anh thốt ra sao lại lạnh lùng đến vậy ?
Cô tự hỏi bản thân mình. " Biết thế ngay lúc đầu đã không đứng trú mưa.. vậy là sẽ không đem lòng mà thầm mến anh.. cũng sẽ không phải chịu đựng cái lạnh khi quỳ dưới sàn nhà lát đá. "
Lúc này đây, hơn tất cả.. thứ cô muốn là hai từ
'' giá như...giá như lúc ấy cô không gặp anh.. " thì có lẽ sẽ không phải chịu cái giá đắt khi ở bên anh - một con người lạnh lùng vô nhân tính với một trái tim hóa đá.
- Tôi sẽ không từ bỏ đâu.
Cô cười khổ.
- Vào một ngày nào đó không xa, anh cũng sẽ yêu tôi thôi mà.. tôi sẽ không bao giờ từ bỏ. Hức.. hức..
Cô khóc nấc, nói lí nhí tự an ủi bản thân.. vậy mà đôi mày đẹp của Dương Lâm Nghiêu lại khẽ nhếch lên rồi cau lại.
Ánh mắt đầy sự nhẫn tâm nhìn cô một cái đầy lạnh lẽo, anh mở lời khiến toàn thân cô run rẩy :
- ...Đó là khi tôi hành hạ cô cho tới '' chết ''.. thì một chút thương cảm cũng không xuất hiện trong lòng tôi, đó là điều hiển nhiên.
" Anh...anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-lan-noi-yeu-anh/2812692/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.