Tinh Nhã với gương mặt đầy dụng ý, cô ta đưa Mộ Du Khanh đang sống dở chết dở vào căn phòng đã được đặt sẵn.
Hai tay ả nhanh thoăn thoắt cởi hết đồ trên người mình ra, đồng thời cởi cúc áo của Mộ Du Khanh ra.
Thở dốc ngập ngừng không đúng điệu, Du Khanh hất mạnh ả xuống :
" Cút ngay cho tôi. "
" Ha ha, đêm nay anh sẽ phải hoàn toàn chịu trách nhiệm với tôi đó nha~ Tại sao là con trai mà anh lại lạnh lùng giữ gìn nó tới vậy chứ ? "
Tinh Nhã đáp lại đầy hứng khởi, giọng đầy khiêu khích mà đưa ngón tay trỏ thon dài xoáy xoáy trước cơ bắp của Mộ Du Khanh.
" Tôi để... Nhiêm Nhiêm.. mà.. thôi. "
Nghe xong câu nói của Mộ Du Khanh, khuôn mặt vốn vui tươi của Tinh Nhã đột nhiên tối sầm lại nhìn một cách đầy giận dữ :
" Mặc dù tôi không biết con ả Nhiêm Nhiêm đó là ai, nhưng một khi đã ở cạnh tôi thì anh đừng hòng nghĩ đến người phụ nữ khác. "
Cơn nóng dồn dập đầy kích thích trong cơ thể Mộ Du Khanh ngày một nhiều hơn, khokng thể chịu đựng thêm được một giây phút nào nữa.. cả thân người như mềm nhũn ra..
Tinh Nhã cô ta đã trói chặt cơ thể Du Khanh bằng một chiếc dây dài nhưng chắc chắn. Mộ Du Khanh bất lực mà ho lên sặc sụa, miệng không ngừng lẩm bẩm :
" Cút đi, tránh xa tôi ra.. nếu không cô sẽ phải hối hận. "
Bàn tay cô ta khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-lan-noi-yeu-anh/2812677/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.