《Ký chủ, Ký chủ mau dậy, mau dậy》
Sở Kiều cau mày, quát lớn:" Tôi muốn ngủ thêm...um..đừng nói nữa"
《Ký chủ, người bây giờ là Thư Ký của Dực thị, người quên rồi sao?》
Sở Kiều lim dim mắt có vẻ vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn:" Hơ...cái gì?"
"Tiểu Thư" Dương Quản gia mở cửa bước vào phòng, khom người lễ phép nói:"Đến giờ đi làm rồi"
"..." Cái gì? Tiểu thư như cô đây cũng phải đi làm sao? Vốn định ngủ nướng thêm xíu nữa mà... Sở Kiều nhắm nghiền hai mắt, giọng có vẻ lười nhác:"Nghỉ việc đi"
Cô bây giờ là Vương Sở Kiều, ai dám làm trái ý cô chứ!
Dương Quản gia trông có vẻ bối rối, hắn nói:" Vị trí thư ký này ông chủ đã cố sắp xếp cho tiểu thư, giờ tiểu thư đột ngột nghỉ việc như vậy với tính khí của Dực Tổng thì e là..."
Dực Tổng? Sở Kiều ngồi bật dậy, mặt tái mét.
Không phải là Dực Hạo Thiên đó chứ... Tính anh ta vốn lạnh lùng tàn nhẫn, chỉ coi phụ nữ là thứ để phát tiết trên giường. Cho đến cuối truyện anh ta còn là người bắn chết nữ phụ. Làm thư ký cho anh ta sao? Dù gì thì bây giờ đầu óc cô vẫn chỉ là một học sinh trung học bình thường, sao mà làm nổi đây. Nhưng nếu nghỉ việc thì Vương gia không tránh khỏi liên quan.
Aizzz...
Đành liều một phen vậy!
Choáng váng! Là hai từ để nói về biểu cảm mặt cô bây giờ.
Mẹ nó, cái tủ quần áo của cô Vương Sở Kiều này sao toàn đồ thiếu vải vậy?! Cái thì xẻ ngực cái xẻ đùi. Sở Kiều bới bới một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-ke-song-sot-cua-nu-phu-phan-dien/250664/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.