Mọi ánh nhìn trong quán cà phê đều hướng vào Lưu Sang. Chắc hẳn ai cũng đang thắc mắc cô nàng tiểu thư kiêu ngạo này là ai. Song song đó, họ không quên đến sự hiện diện của nàng, một người không ngần ngại trưng ra ánh mắt khinh thường, chán ghét. Nhưng bọn họ đâu biết rằng đôi mắt ấy là đang dành cho họ, những người thích soi mói, tò mò.
Bầu không khí xung quanh hai người tĩnh lặng, ngột ngạt đến lạ. Lưu Sang nhìn nàng, rồi lại liếc mắt xem giờ trên chiếc đồng hồ đeo tay. Cô ấy mặc kệ nàng đang ra vẻ mất kiên nhẫn, hay thái độ không hài lòng mà ngồi yên, liên tục gõ từng ngón tay xuống bàn theo nhịp nhạc du dương.
Thời gian cứ thế trôi qua, cho đến khi có một anh chàng phục vụ bưng nước đã gọi đến bàn. Cậu ta đặt tách trà của nàng xuống mà bàn tay ấy lại hơi chút run nhẹ. Tiếng lạch cạch từ sự va chạm của tách và chiếc đĩa lót khẽ vang lên. Ngay khoé mắt của chàng trai phục vụ đó lại vô tình nhìn thấy vẻ chau mày của Lưu Sang, cậu ta liền giật nảy mình, ngập ngừng cầm ly nước còn lại trên khay đựng. Nhìn biểu hiện của cậu ta, chắc hẳn đã bị quản lý tận tình khuyên nhủ rồi. Nhưng người càng chú trọng vào một việc thái quá thì càng dễ mắc sai lầm. Cậu ta cẩn thận đặt đế ly xuống bàn. Khi đã chắc chắn nó đã an vị ở đó, anh chàng mới khẽ thở phào.
“Chậc.” Tiếng tắc lưỡi từ Lưu Sang phá vỡ hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-diem-truoc-khi-yeu/2863600/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.