Tịch Giai Giai ngủ thẳng một giấc từ chiều đến tối, đến khi mở mắt ra, sắc trời ngoài cửa sổ đã tối, từ trên giường cô chống đỡ thân thể ngồi dậy, ý thức vẫn hơi mơ màng.
Đưa mắt nhìn xung quanh, quan sát một vòng mới nhận ra rằng đây là biệt thự của Bùi Dục.
Đã lâu không có một giấc ngủ ngon như vậy, hiện tại cảm thấy toàn thân thả lỏng, cô cầm điện thoại liếc mắt nhìn thời gian, đã là năm giờ rưỡi rồi, còn chưa đến giờ anh tan làm.
Cổ họng Tịch Giai Giai hơi khô, cô đứng dậy mở cửa đi xuống lầu lấy cốc nước.
Đi dép lê bước xuống phòng khách lầu một. Cô nhìn cái máy lọc nước được đặt ở góc phòng ăn, đang nghiên cứu xem nước ấm ở bên nào thì đột nhiên chuông cửa lớn vang lên.
Cô sững sờ một lúc, tay cầm cốc khựng lại, lúc này rồi... là ai đến chứ?
Tịch Giai Giai vô thức nín thở, cẩn thận bước tới cửa, nhìn qua con mắt mèo trên cửa ra bên ngoài.
Chính giữa là một ông cụ mặc áo dài Trung Sơn sẫm màu được ba vệ sĩ cao lớn lực lưỡng bảo vệ xung quanh. Tóc trên đầu ông cụ đã bạc rồi, ông cầm một cây trượng bằng gỗ gụ rất tốt trong tay, dáng người thẳng tắp đang đứng ở cửa.
Tịch Giai Giai nuốt nước bọt, khuôn mặt xa lạ khiến cô hơi lo lắng, cô đã đến nhà Bùi Dục bao nhiêu lần rồi, thực sự là chưa thấy người khác đến thăm.
Anh ấy dường như vẫn luôn sống một mình, trừ khi có đầu bếp hoặc một dì giúp việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282927/chuong-739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.