Phía dưới đã cứng rắn thành như thế này mà còn phải kìm nén, thật sự liên quan đến mạng người đó.
Bùi Dục rất khó chịu, thật sự rất khó chịu.
Anh hít sâu một hơi nhưng lại không buông tay ra, cố gắng dùng âm thanh dịu dàng nói chuyện với cô: "Ngoan, không sao cả, đây là chuyện mà cuộc đời cũng phải nên trải qua, tôi sẽ làm nhẹ thôi."
Nói xong, anh âm thầm tập trung sức lực của mình, vừa muốn có hành động tiếp theo lại bị một câu nói của Tịch Giai Giai làm cho ngừng lại.
"Nếu như anh ép buộc tôi thì tôi sẽ ghét anh."
"..."
Ép buộc?
Lúc nãy người mới phối hợp với anh là ai?
Chán ghét?
Anh bị đùa giỡn một trận như thế này mà còn phải bị chán ghét?
Bùi Dục không thể tin tưởng được, hơn ba mươi năm cuộc đời của mình đây là lần đầu tiên gặp phải tình huống như thế này, ngay cả anh cũng không biết bây giờ mình nên ép buộc hay là nên từ bỏ.
Thân thể cũng sắp nổ tung rồi, nếu như bây giờ anh dừng lại thì nửa đời sau chắc chắn sẽ có chút ảnh hưởng, nhưng nhìn thấy ánh mắt hoảng loạn của cô, muốn anh làm ra hành động gì thì anh thật sự không thể xuống tay được, cũng không đành lòng.
Dựa vào chút năng lực chịu đựng đó của cô, đợi một lát nữa chắc chắn sẽ khóc lên.
Thời gian và không khí giống như là đông cứng lại, hai người bọn họ đều không nói chuyện, sắc mặt của Bùi Dục khó coi trước nay chưa từng có, ánh mắt đang nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282873/chuong-685.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.