Tịch Giai Giai thấy anh có vẻ tức giận, trong lòng của cô hơi băn khoăn, nói như thế nào đi nữa thì hôm nay cũng bởi vì cô cho nên anh mới bị thương, hơn nữa anh cũng thật sự thích mình, cô nói như vậy có thể làm tổn thương lòng tự trọng của người ta hay không?
Nghĩ như vậy, cô càng thấy xoắn xuýt hơn, lại không thể nói ra lời chịu thua, suy nghĩ một lát rồi đi đến đến máy đun nước ở bên kia rót một ly nước nóng bưng đến đầu giường: "Anh có muốn uống nước hay không?"
"Không uống." Giọng nói của anh rất lạnh lùng.
Tịch Giai Giai cảm thấy mình giống như là đang dỗ dành một đứa bé, im lặng thở dài: "Thôi được rồi, thật ra thì anh cũng không phải là không tốt như vậy, tôi không nên nói anh như vậy."
Ai ngờ người này còn không chịu biết điều: "Lời xin lỗi không thật lòng, tôi không cần đâu."
Lần này Tịch Giai Giai thật sự không còn cách nào khác, vừa không biết làm sao lại vừa buồn cười hỏi anh: "Vậy anh muốn như thế nào đây?"
Bùi Dục cũng không muốn phải làm lãng phí một đêm tốt đẹp như thế này, thật vất vả mới có thể lừa gạt người ta về nhà được, còn trả một cái giá lớn như thế, không thể cứ dùng để tức giận.
Thế là người đàn ông ngồi thẳng dậy, dùng ánh mắt ra hiệu cho cô: "Em đút tôi uống nước đi."
Yêu cầu cực kỳ phách lối, giọng điệu cực kỳ không lịch sự.
Anh chính là nắm chắc Tịch Giai Giai sẽ không bỏ mặc anh, cho nên mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282869/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.