Từ sau đám cưới ngày hôm đó, Bùi Dục đưa bé thỏ trắng Tịch Giai Giai trở về nhà cũng không làm khó cô ở Hồng Đỉnh.
Loại khó xử này bao gồm việc sẽ không để cô ta phục vụ trong phòng riêng của mình mọi lúc, cũng sẽ không thỉnh thoảng làm khó dễ hay gấy rắc rối cho cô, tiền lương cũng sẽ được giải quyết theo cách tương tự như những người khác.
Khi Tịch Giai Giai nhìn thấy số tiền hai mươi tư triệu trong thẻ, cô sợ ngây người, nghĩ thế nào cũng không ngờ mình ở câu lạc bộ Hồng Đỉnh làm một nhân viên phục vụ bình thường cũng có thể nhận được thu nhập cao như vậy.
Trước đó cô làm ở cửa hàng thực phẩm Nhật, một ngày 12 giờ, một tháng cũng chỉ được mười triệu năm trăm nghìn, khi đó cô đã rất thỏa mãn, cô thuê phòng ở rất cũ kỹ, một tháng cũng đã ba triệu sáu trăm nghìn, bao gồm cả tiền điện nước, còn lại sáu triệu chín trăm nghìn cũng đủ để cô chi tiêu hằng ngày.
Về phần tại sao không ở trường học, mặc dù phí ăn ở của trường học rất rẻ nhưng lại không tiện cho công việc làm thêm của cô, kiểu gì cũng sẽ đóng cửa ký túc xá không thể quay về, cô dứt khoát ở một căn phòng nhỏ ở bên ngoài, bình thường ngoại trừ ăn uống ở nhà ăn thì đều tự mình làm một chút, chi phí cũng không lớn.
Bây giờ nhận được hai mươi tư triệu này, Tịch Giai Giai cảm thấy mình giống như đang phát tài vậy.
Cuối cùng cũng có một món không để cho cô phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282824/chuong-636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.