Tuy nhiên, nghĩ tới nghĩ lui, rốt cuộc vẫn kiêng kỵ buổi trưa cô cũng chưa ăn uống tử tế, đành miễn cưỡng thu hồi ánh mắt, chừa lại đủ thời gian cho cô từ từ ăn và tiêu hóa.
Thẩm Dĩnh ăn hết một miếng bò bít tết, đồ ăn ngon chính là như thế này, mùi vị tuyệt vời nhưng khối lượng khá ít, cô cho dù ăn hết cũng không có cảm giác no.
Ngước mắt nhìn trong đĩa của Lục Hi còn dư 2/3 miếng bít tết, cô không nhịn được mà hỏi: “Anh không ăn sao?”
“Không ăn nữa.”
Anh bây giờ muốn ăn chính là tiểu bạch thỏ trước mắt, còn các khác căn bản không quan tâm.
Thẩm Dĩnh hoàn toàn không ý thức được thâm ý trong đáy mắt của anh, vui vẻ cắt một nửa bỏ vào đĩa của mình: “Bít tết này rất ngon, đừng lãng phí.”
Lục Hi lại không quan tâm, chỉ muốn cô có thể ăn nhanh một chút, dứt khoát đẩy cả đĩa đến trước mặt cô: “Ăn đi, mặc sức ăn, không đủ lại gọi.”
Thẩm Dĩnh ngước lên nở nụ cười ngọt ngào với anh: “Có ông xã thật tốt, ít nhất không cần để bụng đói.”
Ánh mắt cong như vầng trăng khuyết khiến dục hỏa trong Lục Hi bùng lên.
Lục Hi cảm thấy anh mặc dù không ăn bao nhiêu, nhưng mắt lại sắc như dao, mỗi một ánh mắt đều hận không để cắt miếng thịt bỏ vào miệng của cô.
Cuối cùng, chờ đợi mãi miếng bít tết kia đã được Thẩm Dĩnh ăn hết.
Lục Hi cầm ly rượu sâm banh trên tay: “Cụng ly?”
Thấy thế, Thẩm Dĩnh cũng nhấc ly rượu lên, rất hứng thú chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282822/chuong-634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.