Mặc dù Lục Hi không nói nhiều, nhưng cũng ở bên cạnh lắng nghhe cuộc nói chuyện của bọn họ, hai người lớn tuổi trong nhà đều dán mắt lên người Thẩm Tiếu, có thể nhìn ra đây là tình yêu xuất phát từ trái tim.
Rất nhanh đã đến giờ ăn, người làm trong nhà đã chuẩn bị đồ ăn từ trước, vì đã lớn tuổi nên rất nhiều đồ hai ông bà không thể ăn được, nhưng lại vì bọn họ mà làm đầy một bàn đồ ăn.
Hương vị gì cũng có, vô cùng đầy đủ, cũng cho bọn họ không gian để lựa chọn những món mà mình thích, những chuyện nhỏ này Thẩm Dĩnh đều nhìn bằng mắt và ghi nhớ vào trong tim.
“Tiểu Thẩm, nghe nói cháu mới mua một cửa hàng hoa, bây giờ thế nào rồi? Có mệt không?” Ông cụ đột nhiên hỏi.
Thẩm Dĩnh thành thật trả lời: “Bây giờ mới là giai đoạn bắt đầu, muốn xây dựng mô hình một chuỗi của hàng trên toàn quốc, kế hoạch cụ thể vẫn đang bàn bạc, mệt thì không mệt, nhưng mỗi ngày giải thích với Hi bản thân không mệt cũng sẽ thành mệt.”
Câu này vừa được nói ra, cả nhà đều không hẹn mà bật cười, ngay cả ông bà cụ từ trước đến giờ không giỏi nói đùa cũng không kiềm chế được mà nói: “Ta thấy không lâu nữa cháu mới là người chịu trách nhiệm nuôi cái gia đình này, Hi mới là người ở nhà trông con!”
Lục Hi đang gắp cá, liền dừng lại: “Ông nội, ông nói cái gì thế, lạc đà gầy cũng to hơn ngựa nha.”
“Cháu nghe đi, cháu nói gì thế.” Ông cụ bất lực lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282807/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.