Hôm nay uống rượu cũng không tính là đang nhậu nhẹt, cuối cùng lấy sự mê man của Đường Lỗi kết thúc, trên đường trở về, ở trong xe im ắng, chỉ có tiếng hít thở của cậu trai trẻ ngồi bên ghế lái phụ ngẫu nhiên truyền đến.
Mùi rượu quanh quẩn giữa hai người bọn họ, không gian xe bị bịt kín bỗng nhiên trở nên có chút ngột ngạt, Mã Thiên Xích hạ cửa sổ xe ở bên phía mình xuống, chỉ mở ra một đường nhỏ để ở bên ngoài mang theo gió đêm mát lạnh thổi vào.
Anh không thể say rượu được, nhưng mà ngày hôm nay tâm trạng của anh kém như vậy, anh cũng không muốn gọi người đến chở giùm, chính xác mà nói thì không hi vọng có bất kỳ người ngoài nào đến phá vỡ ở tâm lý cân bằng khó có được vào lúc này của anh ta.
Mặc dù đối phương chỉ là một cậu trai trẻ mười tám tuổi, nhưng mà không thể không nói, sau khi nói những lời này với Đường Lỗi thì trong lòng của anh ta cũng cảm thấy được nhẹ nhõm một chút.
Anh ta nóng lòng sốt ruột muốn công khai mối quan hệ của mình với Đường Uyển trước công chúng, cho dù là hiện tại cũng không cho phép, có thể nói với cậu em trai mà cô yêu quý nhất cũng được rồi.
Cũng may là cậu trai này cũng không trách móc anh ta.
Mã Thiên Xích lái xe đến bệnh viện, trước khi xuống xe thì anh ta đánh thức Đường Lỗi dậy. Người này rõ ràng đã ngủ đến nỗi mơ mơ màng màng, toàn bộ quá trình đều rất nghe lời, kêu xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282798/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.