Cậu bỗng nhiên đi vào nói một câu như vậy, Vương Thu Phương cả người không kịp phản ứng gì: “Con nói cái gì?”
“Con nói, chúng ta đồng ý với đề nghị của anh Mã.” Đường Lỗi sợ mẹ mình không hiểu ý, còn cố ý giải thích một lượt: “Chính là chuyện anh ta muốn bỏ tiền ra chữa bệnh cho chị.”
Trước mấy ngày Vương Thu Phương có hỏi qua Đường Lỗi thái độ liên quan tới chuyện này, dù sao cũng là người một nhà, người có thể bàn bạc cùng cũng chỉ có cậu, chẳng qua là lúc đó Đường Lỗi cũng không tỏ thái độ gì, Vương Thu Phương còn tưởng cậu không muốn.
Lúc này thấy suy nghĩ cậu thay đổi lớn như vậy, có hơi ngạc nhiên: “Thế nhưng...”
“Không có nhưng nhị gì hết, chúng ta rất cần tiền.” Qua một đêm, Đường Lỗi đã nghĩ thông: “Không có gì quan trọng hơn mạng sống của chị con, muốn để chị tỉnh lại, cũng chỉ có thể nhận sự trợ giúp của anh Mã.”
Vương Thu Phương im lặng than thở, những lời này sao bà không hiểu, nhưng mà vừa nghĩ tới việc chữa bệnh cần có tiền, vừa nghĩ tới số tiền lớn không đếm nổi, bà lại suy nghĩ lại. Không phải không hy vọng con gái khỏe lại, nếu như có thể, bà thà để bà chịu đựng còn hơn, chỉ sợ nếu như Đường Uyển tỉnh lại thấy mình đang mang nợ, con bé chấp nhận thế nào đây?
“Lỗi Lỗi à, mẹ biết con và chị có quan hệ tốt từ nhỏ, chẳng lẽ mẹ không thương chị con sao? Mẹ thương chị nhất là việc tiền chữa bệnh không phải một khoản nhỏ, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282775/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.