Không biết từ lúc nào, hai đội cảnh sát mặc đồng phục cảnh sát đặc biệt màu đen nhảy ra từ phía sau họ. Mấy người dẫn đầu cầm súng ngắn màu đen, theo sau là những bóng dáng đã được trang bị đầy đủ vũ trang.
Người cảnh sát gần nhất với hai người họ đã đặt khẩu súng lục thẳng lên trên trán.
Ở khoảng cách gần như vậy mà vừa nãy họ thậm chí không phát giác ra ông chủ buôn bán nhỏ sáng sớm nay lúc vừa ra cửa đã được cảnh sát thông báo tiến hành che giấu và hợp tác. Lúc này, nhìn thấy cảnh tượng như vậy khiến dưới chân đều mềm nhũn.
"Cảnh sát đã thông báo, tôi, tôi có thể đi không?" Gia đình đã là nông dân trong ba thế hệ, nào đã từng nhìn thấy cảnh tượng như vậy?
Tinh thần và thể lực của mọi người đã không bị câu nói này làm cho phân tán, cuối cùng, ông chủ sở hữu tiệm buôn bán nhỏ đã được anh cảnh sát bên cạnh đưa đi.
"Hai người các người ngồi xổm trên mặt đất, ôm đầu!"
Cả hai nhìn cảnh sát xung quanh, biết rằng dù họ có vùng vẫy thế nào thì cũng không có lợi gì nên cũng ngồi xổm xuống và đưa hai tay ra sau đầu. Rất nhanh sau đó, hai sĩ quan cảnh sát đặc biệt tiến đến từ phía sau còng cổ tay họ lại..
Sau khi trừ bỏ khả năng cử động tay, lúc này họng súng mới hơi di chuyển ra xa, mấy người phía sau mới ào lên áp giải họ đến sân sau của cửa hàng này.
Sáu giờ sáng, gió vẫn còn lạnh.
Hai người ngồi xổm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282765/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.