Lúc Mã Thiên Xích về phòng của mình, Thẩm Tiếu vẫn còn đang ngủ, nhưng rõ ràng bị đánh thức vì anh đi vào, nhăn mặt nhìn qua: “Chú?”
Vẻ mặt có hơi kỳ lạ, sao sáng sớm chú ấy lại đứng ở đó nhỉ.
Mã Thiên Xích sống ba mươi mấy năm cuộc đời, lần đầu tiên rối ren như vậy, rối ren đến cả đầu óc anh đều không còn chút logic nào. Cảnh tượng vụn vặt của sáng nay và tối hôm qua đan xen lại với nhau, cuối cùng đều trở thành ánh mắt ửng đỏ lại yếu ớt của cô gái.
Anh kéo cửa tủ lạnh mini trong khách sạn ra, lấy một chai nước rót vào cổ họng, nhưng phiền muộn trong lòng vẫn không hề giảm đi, ngược lại càng rối loạn hơn.
“Bịch”
Chai nước trong tay bị anh để mạnh lên bàn, đôi mắt vô tình nhìn đến chai rượu vang đã uống được một phần ba kia, con ngươi đen nhánh lập tức cuồn cuộn gió lốc, anh đậy nút vào chai lần nữa, lấy điện thoại ra gọi cho thuộc hạ thân tín của mình.
“Điều tra rượu vang đỏ đưa đến phòng tôi hôm qua đã qua tay ai.”
Sau khi cúp máy, anh bực dọc ném thẳng chai rượu vang đỏ vào trong thùng rác, rượu vang đỏ có thể ném, nhưng bực bội trong lòng lại không ném đi được.
Thẩm Tiếu nhìn ra tâm trạng anh không tốt, thân thể nho nhỏ đứng dậy từ trên giường lớn, mang dép lê của khách sạn đi tới bên cạnh bóng người cao lớn, tay nhỏ bé mềm mại kéo lấy bàn tay lạnh lẽo của người đàn ông: “Chú ơi, chú sao thế ạ?”
Mã Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282752/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.