Ba người chơi ở trong phòng trò chơi gần hai tiếng đồng hồ, lúc đi ra bên ngoài trời tối, rõ ràng Thẩm Tiếu vẫn chưa thỏa mãn, vẫn còn muốn chơi tiếp, cái miệng nhỏ cứ thao thao bất tuyệt không ngừng, nói xem lúc nãy những nơi nào chơi vui, những nơi nào chơi không vui. Mã Thiên Xích cũng thay đổi tính cách không kiên nhẫn của anh ta, mặc dù không trả lời lại, nhưng cũng yên lặng lắng nghe.
Đường Uyển cảm thấy rất tò mò, một người đàn ông như Mã Thiên Xích vậy mà cũng có lúc bị trừng trị, đối phương chỉ là một đứa trẻ mới học lớp một, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, anh ta có thể làm như vậy, cũng bởi vì đứa bé này là con trai của Thẩm Dĩnh, yêu ai yêu cả đường đi, nên mới thương tiếc như vậy. Nếu như không tận mắt nhìn thấy, rất khó có thể tượng tượng được Mã Thiên Xích sẽ có tình cảm sâu đậm với một người phụ nữ như vậy, hơn nữa đối phương còn đã có người yêu, có con, hoàn toàn không có khả năng đáp lại.
Lúc đang trầm tư suy nghĩ, chiếc xe đã lái về đến khách sạn, để thuận tiện, Mã Thiên Xích đưa tiểu Bánh Bao đến nhà hàng xoay trên tầng cao nhất của khách sạn ăn đồ Tây.
Đường Uyển vốn không muốn đi cùng, cho bọn họ một chút thời gian để ở riêng với nhau, không ngờ Thẩm Tiếu cứ kéo lấy tay Đường Uyển không buông, muốn cô đi cùng.
Đứa trẻ cũng cảm thấy không có gì, Đường Uyển cũng không nghĩ nhiều, cùng đi đến nhà hàng.
Cô thay quần áo, áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282732/chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.