Thẩm Dĩnh không ngờ câu nói của mình lại làm cho anh phản ứng mãnh liệt như vậy, ánh mắt cô khi ấy có chút ngơ ngác, lắp bắp: “Em, em chỉ muốn hỏi một chút thôi”
“Được”. Ánh mắt người đàn ông sáng rực như ngọn đuốc, anh thẳng thắn thừa nhận với cô: “Thực ra anh đang không vui”
“Tại sao?”
Anh ở ngay sát bên, ánh mắt vô cùng... say đắm, rõ ràng lời nói rất bình thường nhưng sao lại giống như những lời tán tỉnh yêu đương vậy, Thẩm Dĩnh bỗng nhiên cảm thấy vết thương trên lưng cô trở nên “ngứa ngáy”.
“Bởi vì anh một lần nữa lại phải đối mặt với những người gián tiếp gây ra vết thương cho em”. Nghĩ đến Hawk, và cả những chuyện kinh hoàng xảy ra nửa tháng trước, trong lòng Lục Hi không thể không cảm thấy lạnh lẽo.
Thẩm Dĩnh chưa từng nhìn thấy ánh mắt anh sắc bén như vậy, không tự nhiên nói: “Anh có thể ngồi xuống nói chuyện không, như thế này mệt lắm, em không thở được”
Thấy ánh mắt lẩn tránh của cô, Lục Hi cuối cùng cũng đứng lên, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, nhìn dáng vẻ tái nhợt của cô, đôi môi trở nên khô khốc, trong lòng vẫn thấy sợ hãi về chuyện xảy ra nửa tháng trước.
“Nói cho em biết vì sao em lại có vết thương này đi”. Suy nghĩ một lúc, Thẩm Dĩnh quyết định hỏi, từ lúc cô tỉnh lại đến giờ, tất cả mọi người đều không nói bất kì điều gì liên quan đến chuyện này cả. Cô biết rõ rằng chỉ có Lục Hi mới có thể nói cho cô sự thật, nhưng cô vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282722/chuong-534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.