“Cô ấy nhất định sẽ hiểu thôi, nhất định đó.” La Quyết Trình ai ủi anh rất chắc chắn, sợ chỉ một tia không chắc chắn sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với Lục Hi bây giờ: “Hi, phấn chấn lên, điều bây giờ cô ấy cần nhất là cậu, bên cạnh cô ấy cũng chỉ có cậu, nếu như ngay cả cậu cũng chùn bước, thì làm sao đối mặt với cô ấy sau khi tỉnh dậy đây?”
“Tôi biết.” Anh hít một hơi thật sâu để kìm chế sự chua xót hiện lên trong đáy mắt mình: “Mấy năm qua, tôi chưa bao giờ hối hận vì một chuyện gì, làm xong thì thôi, cho dù có trả giá lớn hơn tôi cũng có thể gánh, tôi nghĩ đời người chỉ có tám chữ, sát phạt quyết đoán, ung dung bình thản, nhưng bây giờ tôi mới biết mình sai rồi, nhìn thấy cô ấy nằm trên giường bệnh không có chút sinh khí nào, mỗi một giây một phút tôi đều hối hận như muốn chết đi được...”
Lần này, anh rất hối hận, bởi vì lần này cái giá phải trả lại biến thành sự an nguy của cô, anh không cược nổi.
Từng câu từng chữ của anh đều vô cùng kìm nén, giống như là muốn đem tất cả những sai lầm đều quy tụ trên người mình vậy, La Quyết Trình túm chặt phần áo trên vai của anh: “Hi, tôi nói lại lần nữa, người tạo thành tất cả những chuyện này không phải cậu, cậu không sai, Thẩm Dĩnh cũng không sai, hai người làm chuyện mà tất cả mọi người đều không dám làm, vĩ đại mà lại khiến người ta cảm thán, nếu như Thẩm Dĩnh nghe thấy cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282718/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.