Mọi thứ đều xảy ra trong vòng 1 giây, một tiếng ""phốc"" vang lên, thân hình cao lớn của Hawk lay động, viên đạn bắn trúng vai trái của hắn ta, chưa đến nỗi trí mạnh, hắn vẫn có thể bắn trả.
Trái tim Lục Hi như bị bóp nghẹt, lồng ngực vừa đau vừa khó chịu, khóe mắt của anh muốn nứt ra, hét lớn một tiếng: ""Thẩm Dĩnh!""
Thẩm Dĩnh chỉ cảm thấy viên đạn theo gió bay qua sườn mặt cô, sau đó bàn tay to vốn đang giam cô lại bỗng nhiên nới lỏng, thân thể của hắn ta hơn nửa sức lực đều dựa lên vai cô, một mùi máu tươi tản ra tràn ngập trong không khí.
Đội trưởng nghĩ anh không kịp phản ứng, vừa định bắn thêm phát nữa, Thẩm Dĩnh đã bị đẩy người lên che hắn lại, anh sợ nhất chính là Hawk nổ một phát súng muốn lấy mạng cô lúc này, nhưng không ngờ chưa được vài giây Hawk đã vứt khẩu súng lục xuống, cả người ngã xuống đất.
Đội trưởng thấy đúng thời cơ bèn lập tức xông lên, dùng cơ thể của mình đè hắn ta trên mặt đất.
Thậm chí Thẩm Dĩnh còn chưa kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra, sống chết trước mặt, cục diện thay đổi trong nháy mắt, những lời này không sai chút nào.
Lục Hi bước nhanh lên phía trước kéo người phụ nữ còn đang sững sờ vào trong lòng mình, sức lực hai tay dường như muốn đem cả người cô khảm vào trong thân thể, hơi thở của anh còn khẽ run run: ""Tốt quá rồi, em không sao cả, là anh đến chậm, xin lỗi.""
Có trời mới biết, lúc đội trưởng nổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282715/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.